1. Từ trong tăm tối biết đâu bến bờ,
Vực sâu hố thẳm biết ai nâng đỡ.
Triền miên trăm mối âu lo kiếp người
Hạt cát giữa trời, giọt nước giữa khơi.
Bình minh đã sáng trong ơn nhuần gội,
Rạng ngời chân lý hết bao u tối.
Thầy ban ân đức thiêng liêng muôn đời,
Mỗi trái tim người hạt giống ươm tươi.
[Điệp khúc]
Ngày mới đến thật rồi,
Thầy đã đến trên cao.
Trời mới đã rạng ngời
Lời Thiên sứ reo vui.
2.Là vì sao sáng trong đêm soi đường
Mặt trời trải nắng khắp cùng ngàn phương.
Dù xa muôn lối hay trong phút giây,
Đâu cũng có Thầy để mắt xét soi
Đàn con vui sống trong ơn Cha lành,
Tình thương chan chứa biết chi so sánh.
Dầu muôn sao sáng lung linh trên trời,
không chứa hết tình Thầy rưới khắp nơi.
(Vào [Điệp khúc])